Review Ngồi khóc trên cây – Vùng đất hứa mỗi người không ngừng tìm kiếm

 Chàng sinh viên Đông một lần về quê chơi ở làng Đo Đo đã gặp gỡ và quen biết con Rùa – chỉ mới 14 tuổi. Từ những lần gặp gỡ và làm quen phát triển thành tình bạn thân thiết rồi đến những giây phút rung động đầu đời. Một vùng đất thần tiên với những khung cảnh làng quê mộc mạc thân thuộc, ngôi làng nhỏ chứa những tình cảm thật to.Tập trung vào những cảnh sống hòa hợp với thiên nhiên núi rừng, những con vật vui nhộn giữa miền quê với tình làng nghĩa xóm. Những bí mật từ ngày xưa dần dần được hé lộ, tình cảm ngày nào mãnh liệt nay cũng phải gạt bỏ lại và chia cách nhau. Nhuốm màu buồn bã, ảm đạm và thấm đẫm những nỗi buồn tiếc nuối trong từng con chữ của tiểu thuyết. Khai thác sâu vào nội tâm nhân vật, những khó khăn của cuộc đời mà họ phải đối diện khi mà còn quá nhỏ. Hãy đọc để cảm nhận và day dứt mãi không quên.



Nồng nàn tình quê hương xứ sở


Theo dấu chân Đông về quê và trải nghiệm những trò chơi tuổi thơ của trẻ con nơi đây để mà nhớ lại những ký ức ngày xưa ẩn giấu đâu đó trong tim mỗi người. Tụi trẻ nơi đây có 6 mùa, mỗi mùa là những đồ vật hay trò chơi mà tụi nó hay dùng, gồm có: giấy kính, nắp keng, cọng dừa, bao thuốc lá, thả diều, và chong chóng. Mỗi mùa tụi nó sẽ thu thập các đồ vật đó, đứa nào có nhiều nhất sẽ giàu nhất làng. Tụi nó có thể dùng nó như một loại tiền tệ để đổi bi ve, dây thun hay nhờ bạn bè chép bài giùm. Đó là những trò chơi tuổi thơ mà ngày xưa Đông cũng từng theo đuổi. Giọng văn của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh khi nhắc về quê hương luôn có một cảm giác bình dị mà gần gũi, gợi cho mỗi người về một mái nhà thân thương của riêng mình.Điều này còn được thể hiện qua câu chuyện của ông ngoại con Rùa kể cho nó nghe về làng Đo Đo qua truyện “Asterix và lưỡi hái vàng”. Ông ngoại nó đã dành trọn tình yêu quê hương xứ sở về ngôi làng Đo Đo nơi đây để kể về bác Bụng Bự, bác Ria Vàng, hay bác Bông Gòn chống lại bọn cướp… Nhờ thế mà cảm nhận được những tình cảm dạt dào và chấp niệm về mảnh đất nơi ông cháu nó chôn rau cắt rốn và lớn lên.


Từ những lần kể chuyện ấy mà Đông và Rùa thân thuộc hơn, dần dần nảy sinh những tình cảm khác. Đông lúc này đã là chàng sinh viên 18 tuổi, trưởng thành và hiểu chuyện. Còn con Rùa mới chỉ 14, nghỉ học từ lớp Năm và vẫn hồn nhiên vui chơi. Thứ cảm xúc thanh thuần ấy khiến Đông bồi hồi, ngơ ngẩn trong khi Rùa không hay biết gì. Có lẽ, đối với mỗi người, mối tình đầu đời luôn là tình cảm khó quên nhất. Cũng bởi vì thế, sau này Đông vẫn không thể nào thôi nhung nhớ về Rùa sau những biến cố to lớn mà anh trải qua trong cuộc đời chỉ trong chừng ấy năm ngắn ngủi. 



Thế giới thần tiên trong tiểu thuyết của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh


Một điều đáng để nói đến trong tiểu thuyết đó là những bức tranh minh họa của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường. Nhờ đó mà độc giả có thể cảm nhận rõ ràng hơn đến từng chi tiết của khung cảnh trong truyện. Những khu rừng, con suối, mái nhà và có cả Đông và Rùa nữa. Tuy chỉ là những hình ảnh đen trắng không màu và đơn giản nhưng chính những yếu tố ấy đem lại sự giản dị cho câu chuyện lấy khung cảnh làng quê, rừng núi làm chủ đạo. Những điều này phần nào làm cho truyện trở nên chân thật hơn, khắc họa rõ nét những bối cảnh, tình tiết khó có thể truyền đạt hết thông qua lời nói. Ngoài ra, số lượng hình minh họa cũng rất nhiều so với các truyện trước đây của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nên có thể nói đây là một trong những điểm cộng lớn của cuốn tiểu thuyết này.


Ắt hẳn nhiều người sẽ ao ước được sống ở làng Đo Đo sau khi khép lại quyển sách này. Một vùng quê tuy vẫn còn khó khăn nhưng nó lưu giữ được một những nét văn hóa, câu chuyện lịch sử và quan cảnh thiên nhiên núi rừng hoang sơ mà kì diệu. Một thung lũng nên thơ đằng sau những ngọn đồi, miền đất hứa bí mật của Rùa và Đông và những con vật trốn tránh khỏi phường thợ săn. Đi xuyên qua màn nước chảy xuống từ từ, vượt qua con thác ấy sẽ đặt chân đến thung lũng mộng mơ với những loại cây thân thấp, loài hoa bướm dại và khe suối len lỏi giữa những kẽ đá chảy róc rách. 


Hơn nữa, hình tượng Rùa được xây dựng là một người yêu thương động vật, cũng giống như ba nó. Vì lẽ đó, dù không có nhiều bạn bè trong làng, nó vẫn có một danh sách những đứa bạn khác như: con Cổ Dài, thằng Đuôi Dài, con Đít Đỏ,…Thực chất đó là những con vật gần đó được nhà văn nhân hóa để chơi với con Rùa và còn có cả một lô bạn của nó ở trong rừng nữa. Cái cách nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đặt tên cho từng con thú vật như thể chúng là những con người thật sự, những người bạn thật sự của con Rùa. Và nó thể hiện rất sinh động thế giới xung quanh cũng như truyền đạt những tư tưởng về thiên nhiên và môi trường, đặc biệt là cho những thế hệ độc giả trẻ tuổi ngày nay.


Nhà văn còn lồng ghép vào tiểu thuyết một số câu thơ, lời hát rất ấn tượng. Thi liệu là những sự vật sự việc giản dị mà quen thuộc được thể hiện nên một cách có hồn và rất thơ. Và nó đã góp phần thu hút lòng hiếu kỳ của độc giả và gia tăng tính lãng mạn tình cảm trong câu chuyện.


“Ở trong xa cách

Một đôi vai gầy

Ở trong tan vỡ

Nụ cười thơ ngây

Ở trong mờ tối

Em ơi sáng đầy”

Những sự thật ngang trái


Có lẽ đây là một trong những truyện dài có nhiều yếu tố bất ngờ nhất trong các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Từ ẩn khuất về cái chết của ba con Rùa hay bệnh của Đông cho đến bí mật từ ngày xưa giữa ông bà Đông và Rùa. Mỗi tình tiết đều là những hiểu lầm tai hại gây ra những biến cố to lớn về sau cho con Rùa và cả tinh thần của Đông nữa. Sai lầm từ đời trước dẫn đến hậu quả khôn lường cho đời sau. Bản thân họ không làm gì sai nhưng phải chịu uất ức, đau khổ suốt một quãng thời gian dài đằng đẵng và còn chịu những cuộc chia ly không biết có còn cơ may gặp lại… Nó vốn dĩ đã khoét sâu vào những vết thương tâm hồn không thể nào bù đắp được trong trái tim mỗi người. Tưởng chừng khi tất cả những sự thật được tiết lộ thì đã đến đoạn kết hạnh phúc của câu truyện nhưng cuối cùng thì không phải. 


Bất ngờ tiếp nối những bất ngờ tạo nên mạch truyện lôi cuốn người xem. Thành thật mà nói, sau khi độc giả đọc hết cuốn sách có lẽ sẽ có nhiều suy ngẫm khác nhau về đoạn kết. Có bồi hồi, tiếc nuối cho đoạn thời gian cách xa, cũng có vui mừng toại nguyện cho kết thúc bất ngờ ấy. Cùng trải qua những giông bão ấy với Đông, một chàng trai vừa mới lớn nhưng phải chịu đựng những nỗi đau tinh thần nặng nề áp lực như thế bạn đọc mới thấm thía được sự đau khổ ngay khi đã tiến sát đến bờ vực của hạnh phúc.. Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công khi tạo nên một câu chuyện có cả vui, cả buồn, và những cảm giác hồi hộp, tiếc nuối chỉ trong một quyển sách vỏn vẹn 341 trang giấy. 


Với những nguyên do đó, tiểu thuyết “Ngồi khóc trên cây” đã được nhận xét như một “hiện tượng xuất bản” của Việt Nam và nằm trong top những tác phẩm được mua nhiều nhất vào năm 2013. Tác phẩm đã thật sự đã trở thành một tiếng vang lớn trong sự nghiệp sáng tác của nhà văn và còn được lên kế hoạch chuyển thể thành phim điện ảnh trong tương lai. 

Nguồn trích

Đăng nhận xét

0 Nhận xét